9 kiểu kinh doanh thời trang bị phá sản lúc nào cũng không biết

Chúng tôi đã từng san sẻ chuỗi bài viết “ Rút ruột về kinh nghiệm tay nghề kinh doanh thời trang ” của anh Chu Ngọc Cường – Phó tổng giám đốc tập đoàn lớn dệt may Phú Thành – trong 4 phần trước. Nếu đã từng đọc những kinh nghiệm tay nghề “ xương máu ” này của anh thì chắc rằng bạn cũng như chúng tôi đều rất ấn tượng với những ví dụ thực tiễn mà chính anh đã thưởng thức cùng những lời khuyên rất có ích .

Mới đây anh Cường đã tiếp tục chia sẻ 9 sai lầm mà nhiều người khi bắt đầu kinh doanh thời trang dễ gặp phải dẫn đến thua lỗ, hãy cùng tham khảo để xem mình có mắc phải không nhé! Còn nếu bạn muốn đọc lại 4 phần trước thì hãy nhấp vào liên kết ở cuối bài.

sai-lam-kinh-doanh-thoi-trang-1

Phần 5 : 9 sai lầm đáng tiếc tầm cỡ khi bắt tay kinh doanh thời trang

1. Kinh doanh kiểu nghệ sỹ

Đây là kiểu sai lầm có thể bắt gặp phổ biến nhất, có thể nói là đến quá nửa các bác kinh doanh lần đầu đều thuộc nhóm nghệ sỹ này. Một số biểu hiện của kiểu làm ăn nghệ sỹ là:

– Nhập hàng theo sở trường thích nghi cá thể, mình thích mặc cái gì thì nhập cái đó. Kết quả khách không ưng và hàng tồn, chủ shop ngồi vướng mắc sao hàng đẹp thế mà khách không mua .
– Chăm chút cho shop, website, giá kệ, namecard, ảnh lookbook … từng li từng tí, muốn cái gì cũng phải tuyệt đối ( vì họ là nghệ sỹ mà ), trong khi mẫu sản phẩm cốt lõi và dịch vụ thì chả thế nào .
– Luôn mơ về việc được chiếm hữu một shop của riêng mình mà chẳng biết vì sao lại thế .
– Có tiền nhãn rỗi, không biết làm gì, nghe mọi người xung quanh mách nước thế là góp vốn đầu tư kinh doanh quần áo ( ? ! )
– Làm nghề kinh doanh nhưng luôn tự nhủ tiền không quan trọng, tiền không phải là tổng thể .
– Lúc mới làm thì rất hào hứng xong qua 2, 3 tháng thì bỏ bê, chỉ muốn giao lại shop cho người khác hoặc nhân viên cấp dưới .
Tóm lại, với kiểu làm ăn như thế này thì hoàn toàn có thể chứng minh và khẳng định 100 % những nghệ sỹ sẽ ôm rất nhiều hàng tồn và tiền cứ đội nón ra đi bởi những ngân sách cố định và thắt chặt hàng tháng. Sau đó, hầu hết những nghệ sỹ sẽ tặc lưỡi tự nhủ “ mình không hợp với việc kinh doanh ” và trở lại với việc làm thường ngày là rong chơi và ca hát. Có những nghệ sỹ tồn nhiều hàng, vừa mặc vừa cho mấy năm sau vẫn còn chưa hết .

2. Ôm hàng số lượng lớn

Có rất nhiều nguyên do khiến cho những chủ shop ôm hàng. Ví dụ như :
– Nhà cung ứng, xưởng may nhu yếu số lượng tối thiểu cho mỗi đơn hàng phải cao
– Muốn có sẵn hàng để bán cho khách
– Nguồn cung đang có khuyến mại
– Nhập số lượng càng lớn giá càng rẻ, nên muốn nhập nhiều để được chiết khấu cao
– Chủ shop tự nhẩm tính nếu bán hết số hàng này sẽ lãi rất nhiều nên ôm hàng
Nhưng những bác lại quên mất một rủi ro đáng tiếc lớn nhất khi kinh doanh thời trang chính là hàng tồn. Hàng tồn thường bị lỗi mốt, mất giá nhanh, chiếm nhiều diện tích quy hoạnh và cực khó thanh lý. Nếu như những ngành khác hầu hết chỉ cần giảm giá sâu là bán được, thì hàng thời trang khi đã bị tồn dù có cho không cũng phải mất vài ngày, nhất là hàng có tính mùa vụ .
Nhiều bác mới mở shop lần đầu đã dám ôm cả tỷ đồng xu tiền hàng ( tính theo giá vốn ) và chắc mẩm khi bán hết mình sẽ lãi hàng tỷ. Nhưng đời không như mơ, chỉ một đơn hàng tiên phong hoàn toàn có thể vùi dập luôn cả dự án Bất Động Sản của bác .
Kinh nghiệm ở đây là khi mới làm, hoặc mới nhập mẫu sản phẩm gì thì phải nhìn nhận cẩn trọng, tốt nhất là bán từ ít đến nhiều. Thậm chí bán không có lãi để lấy người mua đã, chiết khấu không phải là yếu tố quan trọng lắm trong quá trình đầu, quan trọng là giảm thiểu rủi ro đáng tiếc những bác nhé .

3. Đón trước mùa vụ

Ở miền Nam do khí hậu không thay đổi nên thực trạng đón mùa vụ không quá nhiều, nhưng ở miền Bắc thì vô cùng thông dụng. Khi đón trước mùa vụ, bác nào cũng nghĩ là mình rất mưu trí mà không hiểu rằng hàng vạn shop khác cũng làm như vậy .
Một quyết định hành động “ đi tắt đón đầu ” chỉ có giá trị khi những bác nằm trong số ít những người Dự kiến trúng. Còn chuyện đương nhiên sẽ xảy ra, ai cũng biết thì những bác đoán trước cũng vô ích. Đó là nguyên do vì sao người ta đặt cược Leicester trước mùa giải vừa rồi thì 1 ăn 5000, nhưng đến những vòng cuối thì chỉ còn là 1 ăn 1.5 hay 1 ăn 2 mà thôi .
Với thực trạng sản phẩm & hàng hóa thừa thãi như lúc bấy giờ, khi trời khởi đầu se lạnh những bác nhập hàng đông cũng không hề muộn chút nào, thậm chí còn giá còn dễ chịu và thoải mái hơn. Khỏi cần ôm hàng từ trước làm gì cho khổ, mà chẳng may nhỡ “ Mùa đông không lạnh ” như Akira Phan vẫn hát thì những bác sẽ ra đi sớm .
Tương tự như vậy, hàng hè cũng chỉ cần bảo vệ hàng về trước khoảng chừng 5 – 7 ngày là ổn rồi. Bây giờ dự báo thời tiết của Google đã cho biết trước 7 ngày những bác tự do lên kế hoạch đi nhập hàng .

4. Tôi có nguồn hàng giá gốc

Lý do mà rất nhiều bác nhảy vào kinh doanh thời trang là nhà ông anh có xưởng may A, hay bà chị chuyên nhập tận gốc mẫu sản phẩm B … hoàn toàn có thể nói là một lợi thế vớ vẩn rất là .
Trước hết nói về giá, thì những bác nên hiểu 70 % giá cả của mẫu sản phẩm tạo nên bởi khâu marketing và phân phối, còn khâu sản xuất chỉ chiếm 30 %. Do đó, việc lấy hàng tận gốc, hay tự sản xuất chỉ giúp những bác giảm được một vài % so với đối thủ cạnh tranh, chỉ bằng cái khuyến mại vui của người ta chứ chẳng xi-nhê gì cả .
Cũng là một đơn vị sản xuất, em thấy rằng những xưởng phần đông đều tính giá xuất xưởng theo một công thức bằng Nguyên liệu + CMT ( giá gia công ) + Lợi nhuận của nhà máy sản xuất. Vì vậy khi bác nhờ ông anh hay bà chị sản xuất thì giá cũng tựa như như khách lạ đến mua mà thôi. Giá tốt hay không vẫn hầu hết nhờ vào vào nguyên vật liệu và số lượng của đơn đặt hàng .
trái lại, yếu tố chính để tạo nên thành công xuất sắc là marketing, chăm nom người mua, bán hàng thì hầu hết những bác ở nhóm này khá lơ mơ. Việc này cũng giống như thi lập trình mà bác cậy mình to khỏe vậy. Rất nhiều shop không hề có xưởng, không cần nhập tận gốc nhưng vẫn thành công xuất sắc, vì việc đó thực sự không góp thêm phần đáng kể trong việc thành bại của shop thời trang .

5. Sao chép và sao chép

Sao chép là sở trường của người Nước Ta. Nếu nhã nhặn thì gọi là sao chép, còn thực chất thì gọi là đánh cắp hay nhái. Thực ra sao chép không có gì là xấu, nhưng khi sao chép một cách lộ liễu và lười biếng thì thực sự là điều rất tệ .
Để làm ra cái điện thoại cảm ứng iPhone, tất yếu người ta cũng phải sao chép rất nhiều tính năng đã có trên những điện thoại cảm ứng trước đó, nhưng loại sản phẩm làm ra hoàn thành xong hơn và giá trị hơn. Còn kiểu của nước ta là bắt chước vụng về, làm cái logo hao hao, cái tên na ná ( để gây hiểu nhầm ), rồi mẫu sản phẩm giống hệt và tìm cách bán giá rẻ hơn .
Tất nhiên, những shop kiểu này không hề sống sót lâu được, nhưng có lẽ rằng vì sự sao chép quá thông dụng ở Nước Ta đến mức, người ta coi nó như cách hầu hết để làm ăn. Cứ một shop nào làm tốt, là ngay lập tức những shop copy-paste sẽ mọc lên như nấm xung quanh .
Và tác dụng “ suốt đời anh, mãi mãi là người đến sau ”. Khi bác đưa một mẫu sản phẩm ra thì người ta đã bán chán chê rồi, những bác chỉ ăn phần cặn với tỷ suất doanh thu rất thấp. Có khi bác bán 5 loại sản phẩm mới kiếm được bằng người ta bán 1 cái. Khách hàng thì nhiều, lệch giá cao nhưng tỷ suất hài lòng thấp, ngân sách bán hàng cao và bác luôn ở trong thực trạng khó khăn vất vả, căng thẳng mệt mỏi, người mua lại còn hay so sánh mình với người khác rất không dễ chịu .
Có thể nhiều lúc mình cũng lượn qua, học hỏi vài sáng tạo độc đáo từ người khác, nhưng em khuyên thật lòng bác nào định copy theo mẫu mã, dòng hàng, tên thương hiệu của người khác thì hãy bỏ ngay dự tính trước khi mọi chuyện quá muộn với một đống nợ .

Cứ 10 người nhờ em tư vấn thì 4 – 5 người trong số đó có câu hỏi “Sao hàng hóa giống hệt mà nó bán tốt thế, còn tôi thì không?”. Xin thưa vì đối thủ của bác chịu động não, chịu xây dựng thương hiệu, chịu tìm điểm khác biệt. Đời rất công bằng các bác lười biếng thì ráng chịu ạ.

6. Cửa hàng cho tất cả mọi người

Vì sao khi mở shop kinh doanh thời trang cần phải khuynh hướng một thị trường riêng không liên quan gì đến nhau thì em đã lý giải trong Phần 1 rồi. Ở đây em chỉ nói về yếu tố thông dụng của những chủ shop đó là ôm đồm nhiều đối tượng người dùng người mua .
Ngay cả cái nhà hàng cũng không hề cung ứng được nhu yếu shopping của toàn dân, nhưng rất nhiều bác với shop chỉ khoảng chừng 50 mét vuông lại có dự tính bán cả hàng nam, hàng nữ, hàng văn phòng, hàng trẻ nhỏ, phụ kiện thời trang … với tâm lý đơn thuần là đằng nào cũng mở shop, sao phong phú loại sản phẩm cho được nhiều lệch giá .

Cũng chính chữ “ đa dạng hóa ” đã giết chết biết bao doanh nghiệp từ cổ chí kim, và nếu không cẩn trọng những bác hoàn toàn có thể là nạn nhân tiếp theo. Sở dĩ những chủ shop hay mắc sai lầm đáng tiếc này là vì họ cho rằng : Đằng nào cũng chỉ mất bấy nhiêu tiền thuê mặt phẳng, thuê nhân viên cấp dưới mà lại bán được nhiều dòng hàng hơn, lệch giá và doanh thu sẽ cao hơn .
Kết quả của tư duy này là mẫu sản phẩm nào cũng shop cũng làng nhàng, không có điểm nhấn, thiếu sự lựa chọn. Tệp người mua tùm lum khi chạy quảng cáo rất tốn kém ( vì phải tiếp cận nhiều người mua không tiềm năng ). Nhân viên không có trình độ sâu về bất kể dòng hàng nào, và khách thì không có ấn tượng gì về shop .
Giả sử lệch giá hàng nam của bác là 100 tr / tháng. Nếu bác đẩy thêm hàng nữ hoàn toàn có thể được thêm 50 tr / tháng nữa. Nhưng sức lực lao động đó nếu đi tiếp vào hàng nam hoàn toàn có thể được thêm 100 tr / tháng. Vì thị trường rất rộng, bác khai thác hàng nam tự do mà không hết sao lại khờ dại ghép thêm hàng nữ. Chưa kể khi bán 2 dòng, chắc như đinh tỷ suất khách nam hài lòng về shop sẽ giảm xuống và rời bỏ shop .
Cũng tựa như với một dòng hàng nam, cũng có rất nhiều ngách nhỏ nữa. Đó là nguyên do vì sao có những shop chỉ bán chuyên giày, chuyên đồ lót, chuyên hàng army, chuyên hàng ngoại cỡ, chuyên hàng cosplay … mà vẫn luôn đông khách. Tóm lại thà làm một ngách mà đứng top còn hơn làm tổng thể mà đứng cuối, trăm mối tối nằm không những bác ạ .
Hãy tập trung chuyên sâu và tìm cho shop của mình một nét riêng ngay thời điểm ngày hôm nay, chỉ cần nó đừng quá “ dị ”, hay nhu yếu quá nhỏ là được. Việc làm phong phú sẽ có lợi ở một khu vực đang thiếu hàng, như ở những tỉnh lẻ hay thị xã ngoài thành phố ví dụ điển hình, vì khách có ít sự lựa chọn. Nhưng khi đã cạnh tranh đối đầu nóng bức, thì mục tiêu của shop phải luôn nhớ “ KHÁC BIỆT hay là CHẾT ” .

7. Giá rẻ sao vẫn ế ẩm

Từ tư duy sao chép sẽ dẫn đến kế hoạch cạnh tranh đối đầu giá. Tư duy độc lạ sẽ dẫn đến kế hoạch tên thương hiệu bền vững và kiên cố. Nếu cho khảo sát thì em nghĩ rằng có đến 90 % mọi người tự nhận là mình không thích cạnh tranh đối đầu giá, nhưng đến khi vào trong thực tiễn thì người ta vẫn cứ lấy giá rẻ làm lợi thế. Ngay cả nước chính phủ nước nhà Nước Ta cũng có quy trình tiến độ vỗ ngực tự hào ta đây có lợi thế là “ nhân lực giá rẻ ”. Và giờ đây thực tiễn đã chứng tỏ đó là quan điểm là sai bét .
Việc so sánh giá biểu lộ một cái nhìn rất nông cạn về cạnh tranh đối đầu và loại sản phẩm. Bởi lẽ khi bỏ tiền ra mua một món hàng, người mua chỉ mua mẫu sản phẩm là một phần. Bên cạnh đó, người mua còn mua cả dịch vụ, niềm tin, sự tư vấn, giá trị tên thương hiệu .. v .. v
Đặt mình là người mua, những bác cũng thấy nhiều khi cùng một món đồ, mình chuẩn bị sẵn sàng trả thêm tiền để mua ở nơi có uy tín hơn, dịch vụ tốt hơn, nhất là những mẫu sản phẩm hạng sang. Bởi vì người có tiền sẽ coi trọng thưởng thức shopping hơn loại sản phẩm rất nhiều .
Cũng là một đôi giày, cái túi da nhưng bác mua trong store giá hoàn toàn có thể cao hơn hàng chục lần mua hàng dư bên ngoài ( dù loại sản phẩm không bị lỗi gì ). Vậy khách mua trong store phải chăng là ngu hết ? Nếu bác nào đang nghĩ họ ngu, có nghĩa bác vẫn cho rằng đôi giày trong store và đôi giày hàng ngoài là “ hai loại sản phẩm giống nhau ”, vẫn tư duy loại sản phẩm là cái gì hữu hình cầm nắm được. Còn người kinh doanh giỏi thấy nó là hai loại sản phẩm khác nhau một trời một vực .
Cũng như vậy, mẫu sản phẩm của bác hoàn toàn có thể giống shop kia về phần hữu hình, thậm chí còn là cùng một xưởng, cùng một lô hàng luôn. Nhưng những giá trị vô hình dung của bác thì thua hẳn người ta. Nếu cứ cậy hàng rẻ mà nghĩ là khách sẽ mua thì Tỷ Lệ cao là những bác sẽ dẹp tiệm như biết bao nhiêu shop khác đã từng .

8. Doanh nghiệp lấn sân

Lấn sân nghĩa là bác đang làm một nghành A, nhưng vì thấy nó không thay đổi, hay và thấy còn thừa thời hạn rảnh, nên quyết định hành động làm thêm nghành nghề dịch vụ B. Các bác chủ shop lấn sân sang thời trang thì đến từ rất nhiều nghành nghề dịch vụ khác nhau như :
– Đang làm quảng cáo, làm marketing => lấn sân sang tự kinh doanh
– Đang sản xuất => lấn sân sang thương mại
– Đang mở shop nghành nghề dịch vụ khác => lấn sân sang shop thời trang
– Đang làm doanh nghiệp => lấn sân sang mở shop
Cá biệt có những bác đang làm kế toán, làm ứng dụng, làm giảng dạy, thậm chí còn bác đang làm web xem phim lậu, làm MMO … cũng quay sang làm thời trang theo kiểu lấn sân .
Thói thường, khi những bác đang làm một cái thành công xuất sắc thì mình sẽ chủ quan, cho rằng mình làm cái khác cũng thành công xuất sắc như vậy. Nhưng chính tâm ý này và không lường trước sự khó khăn vất vả khi phải làm 2 mảng sẽ đánh gục những bác .
Các dự án Bất Động Sản kinh doanh tiến trình đầu đều cần sự toàn tâm toàn ý, hàng thời trang cũng vậy. Sau một thời hạn nếu quản trị không tốt và không tập trung chuyên sâu dễ dẫn đến cả 2 mảng đều chậm và một ngày đẹp trời, những bác sẽ phải quyết định hành động dừng lại một trong hai .
Em thì tin rằng phần nhiều mọi người sẽ bỏ cái mới và quay về tập trung chuyên sâu làm tốt cái cũ. Quãng thời hạn để nhận ra sự tai hại của việc lấn sân hoàn toàn có thể là 6 tháng hoặc 2, 3 năm, cũng vừa đủ để nhiệt huyết khởi đầu suy giảm và tất cả chúng ta đồng ý thất bại .

9. Tin vào kết quả của người khác

Làm kinh doanh đúng như những cụ vẫn nói “ hết khôn dồn đến dại ”, và “ không cái dại nào giống cái dại nào ”. Một cái dại thuộc loại tầm cỡ nhất mà em xin nói trong mục sau cuối này là mình cũng đang kinh doanh, đang quảng cáo, seeding mà lại đi tin vào tác dụng thằng khác show ra .
Rất nhiều bác cứ cam kết ràng buộc với em là shop X, shop Y đang bán loại hàng này mạnh lắm, nhưng không hiểu sao mình bán thì không ra đơn. Em nói thế này hơi bị “ vơ đũa cả nắm ” một tí, những bác thông cảm. Nhưng thực sự là đến 90 % những bác lên mạng tỏ ra rất đông khách, bộn bề túi bụi đơn hàng chính là những bác đang ngồi mốc meo đợi đơn hàng. Vì sao vậy ?
Vì nếu nhiều đơn thì thời hạn đâu mà lên Facebook khoe mẽ nữa, có thời hạn cũng dại gì mà khoe để cho những đối thủ cạnh tranh biết mình đang bán tốt hàng gì. Nên nếu bán được hàng thì cách tốt nhất là bí mật mà bán hớt váng trước khi những shop khác nhận ra và copy theo phải không ạ ?
Còn yếu tố seeding like, comment và đơn hàng thì càng khỏi phải bàn đến độ ảo diệu của nó. Bất cứ bác nào trong đây cũng thuận tiện lập chục cái nick để tự sướng cho bài quảng cáo của mình. Câu hỏi ở đây là nếu đó là comment mua hàng thật, liệu những bác có ẩn đi ngay lập tức không hay là để lại cho thằng khác nó câu mất khách ?
Do đó, khi kinh doanh trên mạng, tốt nhất là chỉ được tin vào hiệu quả bán hàng của chính mình, chớ có dại mà nhìn vào hiệu quả của thằng khác mà học theo để rồi sau cuối cả 2 ông đều gặp nhau ở bờ đê nha những bác .
Nếu những bác vẫn chưa tỉnh ngộ thì hoàn toàn có thể đến trực tiếp shop để xem ông kia đang ngồi chờ trực đơn hàng và chơi Facebook ra làm sao để xem em nói có đúng không. Nhưng ngược lại nó cũng có mình một kinh nghiệm tay nghề hay, đó là con người dù tự mình rất ảo nhưng rất dễ tin vào mọi thứ trên mạng là thật. Vì vậy, những bác hãy khai thác seeding triệt để, thà ít khách mà vờ vịt đông còn hơn ít khách mà ai cũng biết đúng không ạ .
Như vậy chuỗi bài san sẻ kinh nghiệm tay nghề kinh doanh của anh Chu Ngọc Cường đã trong thời điểm tạm thời khép lại tại đây. Hi vọng bạn sẽ học hỏi thêm được nhiều kiến thức và kỹ năng hay để vận dụng vào quy trình kinh doanh của mình !

Đọc lại các phần khác tại đây:

Phần 1+2: Rút ruột chia sẻ về cách tìm kiếm khách hàng tiềm năng khi kinh doanh thời trang

Phần 3: 3 chiến lược tối ưu doanh thu bán hàng khi kinh doanh thời trang

Phần 4: Bí quyết kinh doanh thời trang trên các sàn thương mại điện tử

Source: https://wikifin.net
Category: Blog

Leave a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *